Buổi sáng yên bình trên hòn đảo Santorini
“Mai là ngày cuối cùng ở Santorini rồi. Không còn nhiều thời gian nữa, tôi phải ra bến cảng vào đầu giờ chiều để lên phà về Athens. Một buổi sáng chắc cũng không kịp để khám phá một ngôi làng khác trên đảo. Thôi thì lại thăm thú nốt làng Fira này lần cuối vậy” – tay vắt lên trán nằm đắn đo xem sẽ đi đâu vào buổi sáng ngày mai, tôi thiu thiu ngủ lúc nào chẳng hay.
Mặt trời vừa lên thì tôi cũng vừa kịp tỉnh giấc. Thu dọn hết đồ đạc, sắp xếp gọn vào trong balo rồi đi đánh răng rửa mặt, tôi nhanh chóng phi ra khỏi phòng ngay sau đó. Chỗ tôi ở cũng chỉ cách Fira chừng hơn 500m, mà đường đi toàn là dốc, nên tôi chỉ cắm mặt đi nhanh cho kịp giờ, chẳng kịp thở cũng chẳng kịp để ý xung quanh.
Vào tới làng, tôi đứng khựng lại, hít một hơi dài để còn lấy sức đi tiếp. Lúc này đây tôi mới có thời gian để ngắm nghía chút khung cảnh xung quanh. Cái không khí ở Fira buổi sáng sớm này thật trong lành và thật lạ làm sao. Các quầy bán đồ lưu niệm, các quán bar và nhà hàng, …, vẫn cửa đống then cài; những con ngõ nhỏ vẫn còn vắng bóng du khách, thi thoảng mới có người đi qua. Hình ảnh này trái ngược hoàn toàn với những gì tôi cảm nhận được ở Fira khi ngày đầu tiên tới đây – một nơi náo nhiệt, đông đúc và luôn chật kín người.

Chỉ còn mình tôi ở đây, từng bước qua những bậc thang và những lối ngách nhỏ nơi « thiên đường » này, thật yên tĩnh, thư thái và đầy thú vị. Một Fira thật đẹp, một Santorini thật khác khi không có bóng của hàng dài khách du lịch. Chẳng còn bận tâm tới thời gian nữa, tôi lại để mình tự lạc lối, lang thang giữa những con hẻm nơi đây như những ngày đầu. Khung cảnh thì vẫn vậy, vẫn ở đó, vẫn luôn đẹp một cách ngoạn mục, có khác chỉ là cái không khí tĩnh lặng và trong lành hơn của một buổi sáng giữa biển khơi.
Lang thang tìm lối đi, rồi chẳng hiểu sao tôi cũng mò lên được con đường mòn nhỏ đi ra khỏi làng. Cứ thế, tôi men theo con đường nhỏ ấy đi ra xa hơn, một cách không chủ đích. Chỉ là tôi tò mò. Tò mò xem bên ngoài ngôi làng Fira nổi tiếng và luôn nhộn nhịp ấy còn có gì khác. Hay, liệu còn cảnh đẹp nào trên hòn đảo Santorini này mà tôi chưa kịp khám phá không 😊. Chân vẫn bước đều mà đầu tôi lại cứ suy nghĩ như đang trên mây.

“Chắc cũng đủ xa rồi” – chợt tôi giật mình, đứng sững lại.
Ngoảnh đầu lại, ngôi làng Fira giờ đang nằm vắt vẻo phía xa xa sau lưng tôi.
“Còn phải đi đâu xa nữa, cảnh đẹp đây chứ đâu” – tôi lại tự lẩm bẩm trong đầu.

Tìm một chỗ để ngồi, ngắm cảnh và ghi lại những khoảnh khắc đáng nhớ. Thư thái, tự do, sảng khoái, hào hứng, …, có đến cả chục cái tính từ để miêu tả tâm trạng tôi lúc này. Ngồi bất động một lúc, mắt tôi chỉ chăm chăm nhìn ngắm về phía xa để ghi nhớ những cảnh sắc trên hòn đảo Santorini vào lúc này. Những ngôi nhà màu trắng như muốn lao ra khỏi vách núi xuống biển, ngọn núi cao cao phía xa hay chút ánh nắng nhẹ cũng đủ khiến cho bức tranh khung cảnh buổi sáng sớm ở ngôi làng Fira này đẹp làm sao.
Buổi sáng cuối cùng trên hòn đảo Santorini của tôi chỉ đơn giản như thế. Đơn giản nhưng đầy niềm vui và trải nghiệm. Và có lẽ, buổi sáng cuối cùng này cũng là một trong những giây phút tuyệt vời nhất trong chuyến hành trình tới Santorini lần này của tôi.
Nhanh chân quay về cho kịp giờ, tôi cũng không quên bấm máy liên tục để ghi lại khung cảnh đáng nhớ này.
